Hãy yêu khi đã hiểu
Hãy yêu khi đã hiểu
Hãy yêu khi đã hiểu…
Đừng vội vàng yêu, vội vàng muốn sánh bước bên ai đó. Hãy để thời gian cho bạn câu trả lời có thực sự yêu và cần người đó bên cạnh mình hay không…
Tôi thấy tình yêu vốn dĩ là một thứ tình cảm kì lạ của con người, lắm lúc nó thật khó đoán. Cho dù còn yêu hay hết yêu, cho dù trải qua bao nhiêu mối tình hay chưa có “mảnh tình vắt vai” nào chắc cũng đã từng ít nhất một lần nghĩ đến nó.
Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được, cần giữ quan hệ tốt với người đó. Bởi vì, trong cuộc đời của mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ...
Tình yêu là thuốc kháng sinh, rất nhiều người sống vui vẻ hơn, có ích hơn, lạc quan hơn và coi tình yêu là động lực, là chìa khoá cho thành công. Một người lúc mới biết yêu sẽ thay đổi rất nhiều, sẽ khang khác ngày thường mà bạn cũng sẽ thốt lên “yêu vào có khác”. Còn gì may mắn hơn khi có một tình yêu viên mãn, một kết thúc đẹp như cổ tích của hoàng tử và công chúa.
Tình yêu cũng là một loại độc dược, rất nhiều người mỉm cười mà không hề do dự uống nó. Không phải vì họ ngốc mà là không thể làm chủ bản thân. Thế giới rộng lớn như thế, khó khăn lắm mới gặp được một người mình yêu thương, làm thế nào có thể vứt bỏ tình yêu được? Những người dũng cảm theo đuổi đó, vì sao luôn luôn lo sợ đánh mất? Những người nói vĩnh viễn không chia lìa đó, nhưng rồi có người cũng đã rời xa.
Khi yêu, người ta thường chẳng để ý nhiều đến thế, không hỏi tương lai, không hỏi kết cục, chỉ cần hiện tại. Cứ thế không hiểu sao nảy sinh rất nhiều tình cảm, không hiểu sao lại muốn cùng một người thề thốt viển vông, lại không hiểu sao vì tình yêu mà làm tổn thương chính mình.
Muốn trở nên mạnh mẽ, cần phải học cách buông. Bởi vì khi bạn quyết định buông, khoảnh khắc ấy, bạn chính là đã bước lên con đường hạnh phúc…
Có ai đó nói, đại ý rằng Tình yêu gồm có bốn giai đoạn: Hợp – Yêu – Hiểu – Cần. Tôi thấy thích thú vì chữ “Cần” được đặt ở cuối cùng. Người ta yêu nhau suy cho cùng là vì cần có nhau. Và trong bất cứ cuộc tranh luận nào về thứ tự của bốn giai đoạn, không ai đặt chữ “Yêu” ở đầu như một điểm xuất phát. Giống như đi chơi xa, yêu thương cũng cần có sự chuẩn bị.
Người ta thường lấy lý do “hợp (nhau)” để nói về một xuất phát điểm cho tình yêu. Hòa hợp về sở thích, tính cách là một cơn gió nhẹ dễ dàng thổi bùng một ngọn lửa lớn. Không phải chỉ có trên phim ảnh hay trong những tiểu thuyết văn học lãng mạn mới có những tình yêu xuất phát từ một sở thích chung nho nhỏ như cùng yêu động vật, cùng thích một quán café…
Anh sẽ trả lời như thế nào nếu có người hỏi sau 10 năm nữa anh có thể còn yêu em như lúc này không.
Tôi thường nghĩ, yêu thương một người là một quyết định có ý thức, chứ không phải là cảm giác vô thức “không rõ từ khi nào”. Có rất nhiều trạng thái cảm xúc na ná như tình yêu, nhưng để trở thành một thứ tình cảm gọi là tình yêu, cần có một cam kết yêu thương giữa hai người. Những thiện cảm, những ấn tượng, những nhớ nhung, những ngại ngùng rụt rè ban đầu chỉ là những cảm xúc ban đầu. Và đó là bước đệm để quyết định ta có chấp nhận bước qua thử thách với người ta yêu.
Hiểu người thực ra chính là hiểu ta. Ta đang tìm kiếm điều gì ở người? Ta đã có chắc mình sẽ bao dung với những lỗi lầm của người? Ta đang yêu người hay yêu chính ta? Người ta cứ vồ vập yêu, cũng do vì nóng lòng chạy trốn nỗi cô đơn trong lòng, mà kết cục ai nấy ra đi với một tâm hồn đầy ắp thương tổn. Đừng vội vàng yêu, vội vàng muốn sách bước bên ai đó. Hãy để thời gian cho bạn câu trả lời có thực sự yêu và cần người đó bên cạnh mình hay không…
Yêu Media tổng hợp