Yêu chưa đủ để níu giữ một người
Yêu chưa đủ để níu giữ một người
Tôi biết kết quả cuối cùng, nhưng tôi đã không thể dùng lý trí, tôi đã để mình yêu anh. Tôi chỉ biết tôi yêu anh, yêu bằng tất cả trái tim chân thành. Cái cảm giác hoang mang, nửa thực nửa mơ khiến tôi đau lòng, nhưng tôi không khống chế được. Có phải khi yêu ai cũng như thế?
Lần đầu tiên tôi gặp anh là khi nào tôi cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ là gặp ở một quán nhậu. Sau này mỗi lần gặp nhau hầu như đều là ở những địa điểm giống như lần đầu vậy.
Anh tin rằng tình yêu là một sự lựa chọn, khi lần đầu tiên anh nhìn em, nếu anh quay đầu đi thì anh đã đánh mất người anh yêu. Nhưng anh đã chọn cánh nagwms em thêm chút nữa, và anh nhận ra rnawgf cuộc sống này của anh không thể thiếu em.
Ngày đó anh trầm tính hơn bây giờ, hoặc lúc đó tôi chưa chú ý đến anh nên không nhận ra anh rất sôi nổi. Thỉnh thoảng tôi được làm khách mời trong các cuộc liên hoan của một số thành viên trong công ty của chị tôi, và anh cũng là một thành viên. Chúng tôi gặp nhau khá nhiều, có điều tôi chỉ là khách mời, chẳng mấy khi quan tâm mọi người nói chuyện gì, mà có quan tâm thật ra tôi cũng chả hiểu gì, vì thế tôi chỉ còn biết cật lực ăn và ăn.
Bình thường tôi cũng hơi mập rồi, vậy mà lại còn thường xuyên được làm khách mời trong các cuộc liên hoan thế này nữa, thành ra cân nặng của tôi không những không giảm mà càng ngày càng có xu hướng tăng lên, tôi thấy mình cũng thật vất vả nha! Có lẽ vì tập trung ăn uống cho nên tôi không có nhiều thời gian nói chuyện cùng mọi người, và lúc ban đầu chưa quen tôi cũng là người ít nói. Cũng không biết anh chú ý đến tôi ở điểm nào, thời gian sau đó anh bắt đầu nhắn tin cho tôi. Ban đầu chỉ là những tin nhắn hỏi thăm bình thường, nhưng cách nói chuyện của anh có một chút gì đó hài hước và rất dễ chịu
Em à! Hãy nhờ rằng trước khi yêu người khác em hãy học cách yêu bản thân mình trước đi nhé!
Nói chuyện một thời gian thì anh nói anh yêu tôi, đó là lần đầu tiên. Nhưng tôi không tin anh, thứ nhất chúng tôi nói chuyện chưa nhiều, chúng tôi cũng chưa thật sự hiểu về nhau, thứ hai tôi có hỏi anh yêu tôi từ khi nào và yêu vì điều gì, anh chỉ nói là anh không biết. Đến anh còn không biết thì thử hỏi làm sao tôi có thể đặt niềm tin vào đó, vả lại tôi đã từng một lần tổn thương trong chuyện tình cảm rồi, không muốn mình lại phải trải qua nỗi đau nào nữa; thứ ba là tôi cho rằng anh không chỉ nói chuyện với mình tôi.
Dù không tin anh nhưng thật lòng khi đó tôi có thích anh, chỉ mới là thích chứ chưa yêu. Anh không nói lời yêu tôi thêm một lần nào trong khoảng thời gian đó nữa. Chúng tôi vẫn gặp mặt nhau ở các cuộc liên hoan, và anh vẫn nhắn tin cho tôi.
Có một lần công ty cho tôi đi học để nâng cao thêm nghiệp vụ, hôm đó anh nhắn tin cho tôi, chỗ anh làm lại gần chỗ tôi học nên anh bảo học xong anh qua đón tôi đi ăn. Vì là buổi đầu tiên nên tôi không biết mấy giờ tan học, tôi bảo anh về trước rồi hôm khác đi ăn sau, nhưng anh nhất đinh bảo đón tôi. Cũng không rõ anh có phải chờ tôi lâu không. Lần đầu tiên đi ăn riêng cùng anh, nói là riêng nhưng còn có một đôi khác, là chị làm cùng cơ quan tôi, nên có lẽ chưa được tính là hẹn hò.
Em luôn xinh đẹp trong mắt anh
Tôi vẫn muốn cảm ơn anh, cảm ơn những tình cảm chân thành mà anh đã dành cho tôi, dù đó không phải là tình yêu như tôi muốn. Mãi mãi chúc anh hạnh phúc, bởi vì giờ phút này tôi còn yêu anh, khi chấp nhận buông tình cảm xuống chính là lúc tôi quyết định sống và yêu theo cách của riêng mình.
Nguồn Yêu Media tham khảo.