Sợ lắm cái mác người thứ ba
Sợ lắm cái mác người thứ ba
Đã từ rất lâu, em vẫn tưởng tượng đến cảnh người yêu cũ và người yêu mới gặp nhau, ừ chắc cũng chỉ là đau một chút, tủi một chút, ghen một chút... nhưng không anh ạ, ngày cô ấy tìm đến anh em đã không thở nổi, em đã cố diễn cái vai em gái bất đắc dĩ của mình nhưng chưa bao giờ nụ cười em gượng gạo và xót xa đến thế.
Chào anh, người thương...
Anh lúc này đang mang theo một trái tim đầy sẹo... Mối tình sâu đậm của anh vừa bị sự ghen tuông vô cớ mà buông nhau hờ hững. Và em, cô gái lụy tình là người bên cạnh anh. Cho phép em gọi anh là người thương vì ngay cả lúc say anh vẫn chua chát gọi em là em gái... Em đã buồn một chút, nhưng chỉ một chút thôi, vì em gái cũng có thể ở bên anh trai và an ủi cơ mà... đúng không?
Em cũng chẳng biết lúc đó em đã yêu anh chưa? Mà anh cũng thế phải không? Anh tâm sự cùng em nhiều lắm! Em chỉ biết lắng nghe thôi, chẳng khuyên anh được điều gì cả, hay đúng hơn là em không dám khuyên, em sợ quan điểm không giống nhau anh ạ, rồi em lại vô tình làm anh buồn thêm... Trong hơi men anh khẽ ôm em, em nắm tay anh thật chặt và mừng vì anh không gọi tên cô ấy...
Em sợ lắm cái nhân xưng là người thứ ba, người chen ngang một mối tình mà cả hai đang vun đắp, sợ chẳng là người trong cuộc nên chẳng hiểu nổi họ yêu nhau đến mức nào, sợ người đời sẽ bảo rằng em là lý do làm anh và cô ấy chia tay, sợ làm anh phải khó xử giữa hai lựa chọn, sợ em sẽ lại tự làm bản thân mình tổn thương, hơn thế là sợ cô ấy phải khóc như em đã từng... Anh biết không, em chưa từng nghĩ sẽ rơi vào hoàn cảnh này, em đã từng rất ghét người yêu mới của người yêu cũ, vì chị ấy yêu người mà em yêu, chị ấy là kẻ thứ ba... thế mà mãi đến bây giờ em mới biết người thứ ba đau nhiều như vậy...
Người thương à, hôm nay anh không gọi em là em gái nữa... cũng không phải chỉ ôm em lúc say... Anh thương em vì em hiểu anh và bên cạnh anh lúc anh đau buồn nhất... Chúng ta cứ thế mà chia sẻ nhau nghe những điều vụn vặt, kể cho nhau những câu chuyện không đầu không cuối, chúng ta lấy cái quá khứ đau lòng của nhau mà trân trọng những gì đang có. Hóa ra yêu một cô gái từng tổn thương, hay một chàng trai từng trải chẳng hề thiệt thòi, đúng không anh?
Đã từ rất lâu, em vẫn tưởng tượng đến cảnh người yêu cũ và người yêu mới gặp nhau, ừ chắc cũng chỉ là đau một chút, tủi một chút, ghen một chút... nhưng không anh ạ, ngày cô ấy tìm đến anh em đã không thở nổi, em đã cố diễn cái vai em gái bất đắc dĩ của mình nhưng chưa bao giờ nụ cười em gượng gạo và xót xa đến thế. Cô ấy chạm tay anh, véo chiếc mũi của anh, cười cùng anh... làm thế nào đây khi những điều đó đang ở ngay trước mắt em, tay em đang run bần bật anh biết không? Em không biết đó có gọi là ghen không nữa, chỉ là em thương cho bản thân em quá, sao lại để nó chịu nhiều thương tổn như vậy, một lần rồi chưa đủ hay sao... Thương anh sao lại yêu cô ấy nhiều như thế trong khi cô ấy làm anh buồn nhiều như vậy... " Chờ anh, Một lần thôi em nhé!"_ lời anh hứa chỉ vỏn vẹn có thế, em tin anh nhưng tim em lại khóc, khóc nhiều lắm...
Hôm nay, chúng ta nắm tay nhau khi đã trải qua thật nhiều đau thương. Chúng ta tự tạo cơ hội cho trái tim thêm một lần nữa, chúng ta cùng chữa lành vết thương của nhau... Chúng ta hứa hẹn làm mối tình cuối của nhau... Có thể anh chưa quên cô ấy, có thể em còn nhói lòng khi nhắc đến người xưa... có thể những "người cũ" ấy đã tạo ra vết thương quá lớn... thế nhưng chúng ta đừng bao giờ để yêu thương vụn vỡ như vậy nữa nhé, người thương... Yêu anh!
Theo Guu