Tuổi 24 và những nỗi cô đơn không đầu, không cuối

Bài viết liên quan

Ở đâu in hình ảnh lên tranh ghép làm quà tặng độc đáo Valentine cho người yêu

Ở đâu in hình ảnh lên tranh ghép làm quà tặng độc đáo Valentine cho người yêu

05/02/2024 0 bình luận Sơn Nguyễn

Bạn đang chưa biết tặng món quà gì cho người yêu vào Valentine này. Yêu Media có gợi ý cho bạn là...

Anh còn thương cô ấy, sao lại nắm tay em?

Anh còn thương cô ấy, sao lại nắm tay em?

22/01/2019 0 bình luận Yêu Media

Anh và em đang ở trong một mối lưng chừng của tình cảm. Anh còn thương cô gái ấy, sao...

Mình cứ thương nhau như thế đi anh!

Mình cứ thương nhau như thế đi anh!

22/01/2019 0 bình luận Yêu Media

Mình cứ thương nhau như thế đi anh, chẳng um xùm, rầm rộ. Mình cứ bình yên bên nhau, mình...

Em đã từng rất sợ để rồi trở nên chai sạn với nỗi sợ mất anh

Em đã từng rất sợ để rồi trở nên chai sạn với nỗi sợ mất anh

20/01/2019 0 bình luận Yêu Media

Em đã để những năm tháng thanh xuân thương một người đến kiệt quệ sức lực, sau đó lại vì...

Hãy đôi xử tốt với chồng mình, đọc xong biết bao người vợ rơi nước mắt...

Hãy đôi xử tốt với chồng mình, đọc xong biết bao người vợ rơi nước mắt...

22/08/2018 0 bình luận Yêu Media

Nếu là phụ nữ đã kết hôn, hãy đọc bài viết sau để hiểu tại sao phải đối xử tốt...

'Một đám cưới hai tâm trạng' - bức ảnh làm dậy sóng cư dân mạng

'Một đám cưới hai tâm trạng' - bức ảnh làm dậy sóng cư dân mạng

09/04/2018 0 bình luận Yêu Media

Nhiều người bảo ngày cưới là ngày vui, cô dâu chú rể vui, họ hàng quan khách vui, gia đình...

Xem thêm:

Check in các địa điểm chụp ảnh Tết 2024 đẹp nhất tại Hà Nội

Check in các địa điểm chụp ảnh Tết 2024 đẹp nhất tại Hà Nội

07/02/2024 0 Comments Sơn Nguyễn

Có rất nhiều địa điểm chụp ảnh Tết đẹp ở Hà Nội để bạn sở hữu được những khung hình...

Nên chọn địa điểm nào để chụp ảnh cưới vào mùa Xuân?

Nên chọn địa điểm nào để chụp ảnh cưới vào mùa Xuân?

07/02/2024 0 Comments Sơn Nguyễn

Mùa xuân, mùa trăm hoa đua nở với khí hậu mát mẻ, dịu ngọt và cũng là dịp thích hợp...

Địa chỉ chụp và in ảnh gia đình dịp Tết nguyên đán tại Hà Nội

Địa chỉ chụp và in ảnh gia đình dịp Tết nguyên đán tại Hà Nội

07/02/2024 0 Comments Sơn Nguyễn

Tết với nhiều người là dịp để trở về đoàn tụ cùng với người thân. Nhân dịp sum họp đủ...

Không gian cực chất với quán The XX - Coffee Bar - đam mê sống ảo check in cả chiều không hết

Không gian cực chất với quán The XX - Coffee Bar - đam mê sống ảo check in cả chiều không hết

23/08/2022 0 Comments Linh Linh

Tọa lạc tại CH01 Vinaconex 7 - 136 Ho Tung Mau - Ha Noi, The XX - Coffee Bar thực...

Gō ēn Coffee & Tea - đã mắt với khu vườn view tầng thượng

Gō ēn Coffee & Tea - đã mắt với khu vườn view tầng thượng

23/08/2022 0 Comments Linh Linh

Gō ēn Coffee & Tea tọa lạc tại địa chỉ số 15 Ngõ 23 Lê Văn Lương, Nhân Chính, Thanh...

Treeland coffee - Khu vườn nhiệt đới giữa lòng Hà Nội

Treeland coffee - Khu vườn nhiệt đới giữa lòng Hà Nội

11/08/2022 0 Comments Linh Linh

Treeland - Coffee, Tea and More. Đây sẽ là nơi cho những bạn yêu thích sự tươi mát, trong lành...

Tuổi 24 và những nỗi cô đơn không đầu, không cuối

Tuổi 24 và những nỗi cô đơn không đầu, không cuối

12/08/2017 0 bình luận Jetlee Anh

Hai tư có những nỗi cô đơn không đầu không cuối. Nỗi cô đơn vương lại như gió đầu hạ, ngột ngạt, hanh hao và trống trải. Thu mình vào một góc mà khóc ngon lành, kể ra không biết vì lý do gì. Chỉ là thấy bỗng trống rỗng, mong manh và vỡ tan vậy thôi. Chút nhạy cảm khó hiểu của cô gái hai tư là thế.

Những ngày tháng hai tư em chênh vênh trên con đường mòn lối, không hiểu cuộc sống sẽ đưa em về đâu?

Bình minh của hai tư bị đánh thức bởi hồi chuông đổ dài. Ườn èo rồi cũng nhấc được người rời khỏi chăn ấm đệm êm, chải chuốt váy áo chỉn chu đi làm. Mỉm cười thật xinh với cô gái trong gương, để biết rằng dẫu ngoài kia còn nhiều mỏi mệt nhưng không thể thiếu nụ cười rạng ngời trên môi.

Hai tư tạm biệt sách vở, giảng đường, xa thời sinh viên trong veo, đầy hoài bão, bắt đầu bước trên hành trình mới. Đôi lần chùn bước. Nhưng biết rằng dẫu em đứng lại thì cuộc sống vẫn tiếp tục, dòng đời vẫn hối hả. Sẽ không có ai đủ bao dung, che chở, chờ đợi đến lúc em dõng dạc hô vang "Tôi đã trưởng thành!". Nên học cách chấp nhận những thứ xù xì, méo mó của cuộc sống vốn dĩ không bằng phẳng này. Bước những bước đi dù chậm thôi, nhưng thật vững, để tương lai không xa em có thể cất cánh vút bay theo những ước mơ của mình...

Hai tư, đời dạy em chẳng có nhiều thời gian để mơ mộng về những thứ hào nhoáng xa vời. Cuộc sống của em là sáng có mặt tại cơ quan check in đúng giờ, 8 tiếng làm bạn với máy tính, hết giờ dọn đồ ra về. Một tuần với 5 ngày làm việc, rồi một tháng, một năm, vòng tuần hoàn kéo dài mãi, không biết điểm dừng.

Hai tư - bạn bè ư? Quanh em còn mấy người? Bạn học đại học thì mỗi người một nơi, mỗi người một con đường riêng và cũng như em đang tất bật với cuộc sống bộn bề. Đôi lúc chỉ cần vài ba câu hỏi thăm trên qua loa Facebook cũng đủ thấy yên lòng. Quay đi quay lại bên cạnh vẫn còn chàng bạn thân từ hồi cấp 2. Dù thân lắm nhưng mấy tháng mới có một buổi hẹn hò cafe.

"Dạo này công việc thế nào? Có gì hot không?"

"Tớ vẫn vậy, công việc vẫn thế, mọi thứ chả có gì mới cả".

Thở dài thườn thượt vì không biết phát triển câu chuyện từ đâu? Nhìn sự mệt mỏi hằn rõ trên khuôn mặt của chàng trai hai tư sau tuần đầu tiên đi làm. Hai con người ngồi im lặng và mải miết theo đuổi những suy nghĩ riêng. Khác xa với hồi đi học. Mỗi khi gặp nhau lại tíu tít, rạng rỡ, hớn hở như nắng vàng mùa hạ. Hào hứng nói về những dự định, những mục tiêu, kết quả học tập rồi các mối quan hệ mới... kể hoài mà không hết chuyện. Nhận ra cả chàng và em đã lớn thật rồi. Bị bó buộc bởi những nỗi lo về cơm áo gạo tiền, về cuộc sống, tương lai và các mối quan hệ. Bị cái xô tấp của dòng đời khiếncứ lặng lẽ dần thu mình vào cái thế giới nội tâm thăm thẳm.


 

Hai tư với bước chân của người trẻ, nhiều lúc cao hứng muốn bỏ lại "thế giới" để đi, để khám phá những chân trời mới, để "sáng thức dậy ở một nơi xa". Nhưng check tài khoản thì chẳng đủ cho bao nhiêu khoản cần chi tiêu: nào là nhà cửa, phí sinh hoạt, tiền tiết kiệm cho tương lai,... nên ngậm ngùi tặc lưỡi "thôi, chờ một ngày nào đó vậy". Nhưng ai có thể kéo thước ra đo "ngày nào đó" là khi nào?

Hai tư, khi bạn bè một số người đã con bồng con bế, hay đang viên mãn hạnh phúc với người thương thì em vẫn vậy. Nhiều người nhìn em hỏi: "Sao cứ mãi một mình mà chẳng chịu yêu ai?" Không phải em không muốn yêu, chỉ là duyên chưa đến. Trái tim nguội lạnh của em cũng mong lắm ai đó đến để sưởi ấm chứ. Nhưng người và em chơi trò trốn tìm nên người lạc lối em rồi. Đôi khi cũng thử mở lòng, nhận lời hẹn hò với một ai đó mới quen, nhưng nhận ra người và em - hai trái tim đi ngược, chẳng thể đồng điệu, nên thôi. Em thì vẫn ở đó chờ một ngày duyên tới...

Những cuối tuần rảnh rỗi của hai tư. Lười biếng, không có đến một cái hẹn hay một cuộc gặp gỡ, vùi mình trong bốn bức tường, hết ăn, ngủ rồi lại ngấu nghiến quyển sách vừa đặt trong tuần. Chẳng hiểu sao khi lớn thì người ta không thích ồn ào, không chạy theo những ảo vọng xa vời, không còn dành nhiều thời gian để selfie tấm ảnh chu môi, hay mỉm cười điệu đà với cái màn hình điện thoại. Rồi mất cả tiếng đồng hồ chỉnh sửa cho mờ ảo, upload lên facebook chờ những lượt like tăng đều. Thích ngồi cafe hay lê la đâu đó một mình, cắm headphone và viết về câu chuyện nhỏ mộng mơ hoặc bài cảm xúc với tâm trạng sướt mướt. Dường như đó là phút an yên để sống thật với chính mình của cô gái hai tư.

Hai tư rồi, tự nhủ là lớn, nhưng nhiều lúc gọi điện về cho mẹ vẫn khóc lóc, kêu ca rằng con bị ốm, chân con tiểu phẫu rồi mà vẫn còn đau. Biết mẹ ở xa cũng không giúp được gì, làm như vậy chỉ khiến mẹ lo nhưng biết sao được, bởi phút yếu lòng lại muốn tìm về vùng trời bình yên, nơi đó có mẹ.

Đêm đông hai tư, chạy vội xe trở về phòng trọ sau buổi party cùng cơ quan. Có cô gái với chút hơi men còn vướng vấn, bỗng chạnh lòng khi bắt gặp vòng tay siết chặt vừa lướt qua. Cơ thể ấm nóng gói gọn trong lớp áo quần dày gộp nhưng không ôm nổi trái tim đang run rẩy. Cái cảm xúc xưa cũ vừa sượt qua, chợt đau thắt lại bên ngực trái.

Hai tư với những đêm khó ngủ. Thực ra không phải tương tư chàng trai nào mà chỉ là ban sáng đua đòi cũng một Espress sóng sánh như ai. Và giờ đây nằm nghe tiếng đêm, đều đặn gõ vào mái tôn, như gõ vào lòng người cũng âm thanh não nề khiến lòng cứ mênh mang trôi tuột xuống cùng mưa. Đến giờ mới thấm được đêm dài thật đáng sợ.

Hai tư có những nỗi cô đơn không đầu không cuối. Nỗi cô đơn vương lại như gió đầu hạ, ngột ngạt, hanh hao và trống trải. Thu mình vào một góc mà khóc ngon lành, kể ra không biết vì lý do gì. Chỉ là thấy bỗng trống rỗng, mong manh và vỡ tan vậy thôi. Chút nhạy cảm khó hiểu của cô gái hai tư là thế.

Hai tư cái tuổi lưng chừng khi con người ta chưa thực sự lớn nhưng vừa bước qua quãng thời gian sinh viên sôi nổi nhiệt huyết. Cái tuổi người ta đang bước đầu tiên chập chững để tìm cách thể hiện bản thân, hay tìm cho mình một chỗ đứng giữa biển người bon chen. Ai trưởng thành thì cũng phải bước qua cái sườn dốc, qua cái lưng chừng đấy thôi. Nhưng sao em cứ thấy chông chênh thế?

 

Theo Guu

zalo
Gọi ngay 0928975888