Bình yên trước những nỗi đau
Bình yên trước những nỗi đau
Có những này bỗng chốc ta lại thấy bình yên như thế. Bình yên giữa phố thị đông đúc và chật chội, bình yên ngay cả khi trong lòng ngổn ngang những suy nghĩ.
Bước thật chậm trên con đường quen thuộc dẫn lối về trọ. Cái yên tĩnh của đêm khuya khiến mọi thứ xung quanh như đang trôi chậm lại theo những bước chân của ta. Con đường ấy mỗi ngày ta chẳng biết đi qua bao nhiêu lần cùng với dòng người vội vã, tấp nập. Nhưng sao hôm nay nó bỗng trở nên yên tĩnh đến như thế?
Nhìn lại khoảng thời gian đã qua, ta tự hỏi ta đã sống như thế nào? Đã bỏ lỡ những gì? Ta cứ thế, mãi chạy theo những thứ vốn dĩ không thuộc về mình mà chẳng bao giờ thấy được cái hạnh phúc hiện hữu trước mắt. Và rồi ta lại đắm chìm trong những tháng ngày của nước mắt, của cô đơn và những mất mát không thể tìm lại được. Hạnh phúc đôi khi tưởng chừng như ngay trong tầm tay nhưng cuối cùng lại khiến nó vụt mất bởi những suy nghĩ ngu ngơ và khờ dại. Có những ngày, ta mệt mỏi đến rã rời, chỉ muốn tìm một nơi nào đó thật yên tĩnh để nghỉ ngơi nhưng cuối cùng ta nhận ra, nơi yên tĩnh nhất chính là tâm hồn ta. Tâm bất ổn thì dù có đi đâu hay làm gì, ta cũng chẳng thể bình yên. Vậy hôm nay, tại sao ta lại bình yên như thế? Dù rõ ràng, trong tâm ta bây giờ vẫn là những hỗn độn của nỗi đau, nỗi nhớ người.
Đi qua những vấp ngã, trải qua những tổn thương, ta lại học được cách mạnh mẽ hơn để bình yên trước nó.
Khóc? Nước mắt rơi nhưng nỗi đau liệu có vơi đi không? Vậy thử hỏi khóc để làm gì? Ta bây giờ, yếu đuối, đáng thương thì để ai xem? Cách duy nhất chính là mạnh mẽ bước đi và mỉm cười thật tươi.
Chẳng ai trong đời không một lần trải qua thất bại trong tình yêu. Chẳng ai trưởng thành mà không trải qua những vấp ngã. Ta cũng thế thôi, bởi ta cũng chỉ là một người bình thường.
Hít một hơi thật dài và nhẹ nhàng thở ra như thể đẩy hết nhưng muộn phiền ra khỏi cơ thể ta. Ngước mắt nhìn bầu trời đêm, vài ngôi sao lác đác nhưng vẫn đủ làm sáng cả bầu trời. Ta cũng giống như những ngôi sao ấy. Đứng một mình lẽ loi giữa bầu trời đen tối. Nếu những ngôi sao kia không tự phát ra ánh sáng thì sẽ chẳng ai có thể nhìn thấy nó. Chính vì thế nếu ta không tự mình đánh thức bản thân thì ta sẽ dần dần lui mờ trước màn đêm tối tăm ấy. Nếu hôm nay ta không tự mình đứng dậy, thì mọi thứ quanh ta vẫn sẽ diễn ra theo những quy luật của tự nhiên. Chỉ có ta, một mình ta nằm đó với những vết xước của cuộc đời và sẽ lại bị bỏ rơi lại phía sau mà thôi.
Cuộc sống bây giờ, chẳng ai quan tâm ta thật lòng ngoài gia đình ta cả. Ta tin người, ta coi người như tri kỉ, ta chọn người cùng ta giải bày tâm sự. Nhưng chợt nhận ra, những điều với ta thật khó khăn thì với người chỉ là chuyện phiếm mà thôi. Lòng tin bây giờ là thứ rẻ mạt nhất. Chỉ vì ta đặt lòng tin vào người quá nhiếu nên khi ta nhận ra đó là những lời nói dối, ta lại khó khăn, chật vật với nó đến như vậy. Nên bây giờ, ta lại sợ những điều gọi là lòng tin. Ngay cả chính bản thân ta, ta cũng chẳng dám tin nữa. Nhưng đôi khi ta lại cảm ơn người vì đã như thế để ta biết được, lòng tin chỉ nên giữ cho riêng mình mà thôi.
Nụ cười của ta hôm nay, thật dễ kiếm và nó trao cho bất cứ ai kể cả người đã làm ta tổn thương. Nhưng nếu nói để tìm một nụ cười đúng nghĩa với nó thì với ta thật khó. Ta bay giờ, mỉm cười với tất cả, với những nỗi đau của chính mình và ta cười ngay cả khi nước mắt đã lưng tròng. Ta không muốn khóc nữa và cũng chẳng còn dư nước mắt để khóc mãi như thế. Và cuối cùng ta cũng biết được, ta bình yên chỉ vì nỗi đau đã chai sạn với ta rồi.
Mèo Ú
Một số dịch vụ Yêu Media cung cấp:
Dịch vụ quay phim cưới, sự kiện tại Hà Nội, Huế và các tỉnh thành
MV phóng sự cưới đẹp, ý nghĩa, cảm độn.
Gói makeup - trang điểm cô dâu, thời trang, sự kiện
Cô dâu Veronika người Slovakia đến make up và chụp ảnh áo dài.
Dịch vụ chụp ảnh gia đình, kỉ niệm ngày cưới:
Chụp ảnh kỷ niệm ngày cưới cho cô chú ở Hà Nội