Hành trình kiếm tìm hạnh phúc

Bài viết liên quan

Ở đâu in hình ảnh lên tranh ghép làm quà tặng độc đáo Valentine cho người yêu

Ở đâu in hình ảnh lên tranh ghép làm quà tặng độc đáo Valentine cho người yêu

05/02/2024 0 bình luận Sơn Nguyễn

Bạn đang chưa biết tặng món quà gì cho người yêu vào Valentine này. Yêu Media có gợi ý cho bạn là...

Anh còn thương cô ấy, sao lại nắm tay em?

Anh còn thương cô ấy, sao lại nắm tay em?

22/01/2019 0 bình luận Yêu Media

Anh và em đang ở trong một mối lưng chừng của tình cảm. Anh còn thương cô gái ấy, sao...

Mình cứ thương nhau như thế đi anh!

Mình cứ thương nhau như thế đi anh!

22/01/2019 0 bình luận Yêu Media

Mình cứ thương nhau như thế đi anh, chẳng um xùm, rầm rộ. Mình cứ bình yên bên nhau, mình...

Em đã từng rất sợ để rồi trở nên chai sạn với nỗi sợ mất anh

Em đã từng rất sợ để rồi trở nên chai sạn với nỗi sợ mất anh

20/01/2019 0 bình luận Yêu Media

Em đã để những năm tháng thanh xuân thương một người đến kiệt quệ sức lực, sau đó lại vì...

Hãy đôi xử tốt với chồng mình, đọc xong biết bao người vợ rơi nước mắt...

Hãy đôi xử tốt với chồng mình, đọc xong biết bao người vợ rơi nước mắt...

22/08/2018 0 bình luận Yêu Media

Nếu là phụ nữ đã kết hôn, hãy đọc bài viết sau để hiểu tại sao phải đối xử tốt...

'Một đám cưới hai tâm trạng' - bức ảnh làm dậy sóng cư dân mạng

'Một đám cưới hai tâm trạng' - bức ảnh làm dậy sóng cư dân mạng

09/04/2018 0 bình luận Yêu Media

Nhiều người bảo ngày cưới là ngày vui, cô dâu chú rể vui, họ hàng quan khách vui, gia đình...

Xem thêm:

Check in các địa điểm chụp ảnh Tết 2024 đẹp nhất tại Hà Nội

Check in các địa điểm chụp ảnh Tết 2024 đẹp nhất tại Hà Nội

07/02/2024 0 Comments Sơn Nguyễn

Có rất nhiều địa điểm chụp ảnh Tết đẹp ở Hà Nội để bạn sở hữu được những khung hình...

Nên chọn địa điểm nào để chụp ảnh cưới vào mùa Xuân?

Nên chọn địa điểm nào để chụp ảnh cưới vào mùa Xuân?

07/02/2024 0 Comments Sơn Nguyễn

Mùa xuân, mùa trăm hoa đua nở với khí hậu mát mẻ, dịu ngọt và cũng là dịp thích hợp...

Địa chỉ chụp và in ảnh gia đình dịp Tết nguyên đán tại Hà Nội

Địa chỉ chụp và in ảnh gia đình dịp Tết nguyên đán tại Hà Nội

07/02/2024 0 Comments Sơn Nguyễn

Tết với nhiều người là dịp để trở về đoàn tụ cùng với người thân. Nhân dịp sum họp đủ...

Không gian cực chất với quán The XX - Coffee Bar - đam mê sống ảo check in cả chiều không hết

Không gian cực chất với quán The XX - Coffee Bar - đam mê sống ảo check in cả chiều không hết

23/08/2022 0 Comments Linh Linh

Tọa lạc tại CH01 Vinaconex 7 - 136 Ho Tung Mau - Ha Noi, The XX - Coffee Bar thực...

Gō ēn Coffee & Tea - đã mắt với khu vườn view tầng thượng

Gō ēn Coffee & Tea - đã mắt với khu vườn view tầng thượng

23/08/2022 0 Comments Linh Linh

Gō ēn Coffee & Tea tọa lạc tại địa chỉ số 15 Ngõ 23 Lê Văn Lương, Nhân Chính, Thanh...

Treeland coffee - Khu vườn nhiệt đới giữa lòng Hà Nội

Treeland coffee - Khu vườn nhiệt đới giữa lòng Hà Nội

11/08/2022 0 Comments Linh Linh

Treeland - Coffee, Tea and More. Đây sẽ là nơi cho những bạn yêu thích sự tươi mát, trong lành...

Hành trình kiếm tìm hạnh phúc

Hành trình kiếm tìm hạnh phúc

25/08/2017 0 bình luận Linh Linh

- Chị có muốn dùng một tách trà nóng không ạ?

- Cảm ơn, Lam cứ để mình tự nhiên.

Chị quay đầu nhìn vào gương, người phụ nữ trong gương cũng đăm đắm nhìn lại. Chị với tay lấy chiếc lược rồi chải qua mái tóc. Ngày còn yêu nhau, Minh rất thích mái tóc của chị, anh vẫn thường hãnh diện khoe với bạn bè: “Tóc của cô ấy tuyệt đẹp, thẳng và mượt như tia sáng”. Anh vẫn hay cầm bàn tay nhỏ của chị rồi đặt lên má, còn tay anh thì luồn qua những lọn tóc tơ... Chị chợt thở dài, cúi xuống lẩn tránh cả cái nhìn của chính mình. Minh đang đi công tác xa Hà Nội. Đã mười năm không gặp, chị chợt ngập ngừng nghĩ đến giây phút anh nhẹ nhàng ngồi xuống, nhẹ nhàng đưa tay vuốt lên mái tóc, rồi nhẹ nhàng nhìn thật sâu vào mắt chị. Mười năm qua, không biết Minh đã thay đổi như thế nào. Không biết anh có còn những tiếng thở nhẹ và dịu dàng như xưa. Còn chị thì vẫn vậy, tình yêu mà chị dành cho anh vẫn vậy - nguyên vẹn như cách đây mười năm.

- Thưa cô, nước nóng đã chuẩn bị xong. Hoa quả cháu đã để trong tủ lạnh.Còn bữa tối?

- Cảm ơn! Cô xuống đường đi dạo, không ăn tối ở nhà...

Nước nóng, hoa quả, bữa tối... những thứ đó khiến chị nhớ đến Bông. Giờ này chắc Nam đang tắm cho Bông ở nhà. Thế nào anh cũng để xà phòng rơi vào mắt con bé vì anh vốn chẳng khéo léo gì. Mặc dù vậy, Bông vẫn rất yêu ba. Khi Nam phải đi công tác xa, những ngày đầu, Bông yên tâm chơi với mẹ. Nhưng mấy ngày sau, nó bắt đầu ngẩn ngơ bần thần hẳn, rồi cứ hỏi đi hỏi lại: “Mẹ ơi, sao ba vẫn chưa về với Bông?”. Chị chợt thẫn thờ... Không biết Nam sẽ nghĩ gì khi biết chị đã nói dối anh rằng có một đề tài cần làm ở 6 tỉnh vùng núi phía Bắc để ra Hà Nội gặp Minh? Chị biết rằng không nên, nhưng lời hẹn của chị và Minh khiến chị hình như có sức mạnh gạt bỏ được nhiều điều, kể cả sự xấu hổ với chồng mình. Trong thâm tâm chị chỉ nghĩ, chị không thể sai hẹn, không thể làm Minh buồn.

Hành trình tìm kiếm hạnh phúc

Chị khoác lên mình một chiếc áo khoác dài nhỏ rồi bước xuống phố. Hà Nội bắt đầu vào đông, phố xá bớt ồn ào và những tiếng xe cộ. Ban đêm se lạnh và hương từng bước chân thong thả phả lại trong không trung. Chị dạo bước dưới những hàng xà cừ không tuổi, tiếng guốc nhỏ vang lên rồi khe khẽ chìm vào những mảng âm thanh dịu nhẹ. Chị bắt đầu tưởng tượng đến khi gặp Minh, thế nào anh cũng sẽ nhìn chị thở dài, thế nào anh cũng cầm lấy đôi bàn tay nhỏ của chị rồi áp lên má, và cùng chị nhắm mắt, nghe những tiểng rao trở về trong đêm...

8h...còn 4 tiếng

Chị sinh ra ở Sài Gòn, rồi ra Hà Nội học báo. Chẳng bao lâu, Hà Nội đã làm chị mê mẩn bởi những nét trầm thật tinh khôi, những đêm đi dạo dưới hàng hoa sữa, những buổi chiều nhuộm sắc tím buồn của mặt hồ. Và chị càng không thể xa Hà Nội bởi ở đó có Minh. Chị yêu anh trong những năm đại học. Yêu anh, chị không hề che giấu bất cứ điểm gì, cả những tâm tư của một tâm hồn đa cảm. Còn anh bao bọc và chở che chị như một cô công chúa. Chị nhớ những đêm hai người hân hoan đi ăn mừng một bài viết của chị được đăng báo. Con phố cổ với cách phục vụ thật độc đáo. Quán chia làm hai tầng. Nếu cần gì, khách chỉ cần ngước lên tầng trên gọi món. Chủ quán sẽ cho món ăn đó vào một chiếc giỏ nhỏ rồi từ từ thả xuống. Khi tính tiền cũng vậy, khách đưa tiền vào trong giỏ rồi ngước lên gọi. Chị chủ quán sẽ nở nụ cười hồn hậu pha lẫn mệt mỏi thong thả kéo sợi dây lên. Mỗi đếm phố vắng lặng, chị hồn nhiên cùng anh pha trò rồi cười đùa. Chị đã tỉ mẩn đếm những cây hoa sữa trên đường Nguyễn Du rồi phát hiện ra rằng, Nguyễn Du không phải là con đường nhiều hoa sữa nhất, mà nhiều nhất phải là đường Thanh niên, mà lạ thật, chỉ nhiều hơn đúng một cây. Chị đã mang phát hiện này nói với anh, và hai người đã hoan hỉ vì nó đến cả một tuần sau đó. Hai tiếng cười đan nhau rồi đuổi bắt sau những vòm lá. Yêu anh, chị cho phép mình tự nhiên như một đứa trẻ, không ngần ngại nói hết cả những nghĩ suy thầm kín mà đôi khi chị không biết anh có thể hiểu được không?

9h...còn 3 tiếng.

Chị ngồi xuống quán vắng ngày xưa. Ngày xưa, cũng chính dưới tán lá của chiếc quán này, chị và Minh trao cho nhau lời yêu đầu tiên, trao cho nhau nụ hôn đầu tiên. Rồi cũng chính tại quán này, chị và anh chia tay nhau. Sau cái đêm đông lạnh thinh vì chia ly ấy, chị mất ngủ đến nửa năm trời, cơ thể suy sụp, cả mái tóc cũng ủ ê buồn bã hẳn. Không, cho đến giờ chị vẫn chưa bao giờ trách anh. Ngày ấy anh không thể đủ sức lo cho chị một cuộc sống ổn định ở Hà Nội. Còn gia đình anh không chấp nhận một nàng dâu làm báo. Chị đã suy sụp đến khi cầm được trong tay tấm bằng tốt nghiệp. Anh cần một người vợ giỏi nội trợ, còn phương am ấm áp là nơi chị cần lựa chọn. Ngày đám cưới anh, chị đang công tác ở một tỉnh gần Hà Nội. Đứng ở bên kia đường, nhìn hai vợ chồng anh bận rộn nhận lời chúc tụng của mọi người, trái tim chị lúc ấy mệt mỏi đến thảm thương.

Hai năm sau, chị lấy Nam. Anh là một kĩ sư, giàu trắc ẩn và tình thương yêu. Nam yêu chị vì tất cả những gì chị có, cả những điều chưa được vẹn toàn, cả những phút giây xao động. Nam biết cả chuyện chị với Minh và hình như còn mơ hồ hiểu rằng, thẳm sâu trong trái tim ấy chị vẫn dành một thứ tình cảm như là tình yêu với Minh. Đơn giản vì chị nhiều lần kể về Minh với anh, nhiều lần kể về những đêm hoa sữa thênh thang Hà Nội. Và mỗi lần sau những câu chuyện ấy, ánh mắt chị không giấu nổi một nỗi buồn xa xăm. Nam hay nói chị có một đôi mắt lúc nào cũng pha chút ngỡ ngàng của trẻ nhỏ. Có lẽ vì thế mà chị trẻ lâu. Chị hay cười nhẹ. Ừ, người ta có bao giờ hết được sự ngỡ ngàng đối với cuộc đời này?

Hành trình tìm kiếm hạnh phúc

10h.. còn 2 tiếng, đủ cho một cuộc hội ngộ?

Không biết Minh sẽ nghĩ gì khi biết chị đã đến nhà anh và nói dối Lam – vợ anh rằng chị là bạn cũ thời đại học? Trước đây chị vẫn có một sự tự tin khôi hài rằng, chị sẽ là một người vợ tốt của Minh hơn. Chị hiểu những gì anh trăn trở và suy nghĩ, hiểu những phút anh yếu lòng. Chị vẫn tưởng tượng những buổi tối được đến bên anh cùng với một tách trà, được bàn luận cùng anh những điều hai người quan tâm. Chị chợt mỉm cười chua chát. Tự tin khôi hài ư? Không, trước đó chị chẳng hề cho rằng điều đó là khôi hài chút nào, cho đến khi gặp Lam...

Lam trẻ hơn Minh năm tuổi, trẻ và đẹp hơn chị rất nhiều. Người cô ấy tròn lẳn và cân đối, chắc chắn chứ không yếu mềm như chị. Nhất là bàn tay, bàn tay cô ấy thon dài với những ngón như chuốt ngọc, chứ không khô và gầy như tay chị. Nhìn đôi bàn tay ấy, chị bất giác nghĩ đến bàn tay của mình mà đỏ mặt. Sự thất vọng hụt hẫng nào đó về chính bản thân mình khiến chị thở dài. 10 năm qua, Minh đã rất hạnh phúc. Vậy mà chị vẫn cứ lầm tưởng chỉ có chị mới là người có thể mang lại hạnh phúc một cách trọn vẹn cho anh. Một điều gì đó mơ hồ nhưng rõ ràng là đang sụp đổ trong chị. Liệu Minh còn nhớ lời hẹn của chị 10 năm về trước, đúng ngày hai người đã chia tay?

Hành trình tìm kiếm hạnh phúc

11h...còn 1 tiếng nữa

Nam yêu chị với tình yêu gần như là một sự vị tha và nhẫn nhịn. Nhiều đêm chị thấy tiếng anh thở dài. 10 năm qua, dù đã có với nhau một đứa con, nhưng Nam hình như vẫn hiểu được một điều, chị chưa bao giờ toàn tâm toàn ý để yêu anh. Anh vẫn kiên trì dùng tình yêu và lòng vị tha để sưởi ấm trái tim của chị. Nhưng hình như nhiều lúc nó bị trơ ra. Sự chịu đựng của ai cũng chỉ có hạn. Anh thấy mình rơi vào bi kịch, thấy tình yêu của mình chằng được đáp đền. Và đã có những lúc say, anh lớn tiếng chỉ trích chị rằng, anh không bao giờ có được thánh đường nơi tim chị vì đơn giản chẳng có thánh đường nào cả. Rằng tình yêu của chị chẳng qua chỉ là một điều chị tự tô vẽ để huyễn hoặc mình, để dằn vặt và đau khổ. Rằng nếu chị không thay đổi, rồi sẽ có lúc anh không còn có thể chịu đựng được nữa. Những lúc như thế, chị mới giật mình hoảng hốt, sợ xa Nam xa con, cái sợ cố hữu của người phụ nữ, và sợ nhất là hạnh phúc nhỏ nhoi này của chị sẽ đi đến bờ vực thẳm...

Và chị bắt đầu nhận ra rằng, thứ tình yêu mà lâu nay chị vẫn đặt nó ở sâu trong trái tim hình như chỉ là thứ tình yêu của riêng mình chị mà thôi, chỉ là một ảo ảnh chị tự xây nên để những phút xao lòng, rồi lại dằn vặt khóc thương cho nó. Có phải như thế thật không, thì đây, chỉ mấy phút nữa thôi, mọi thứ sẽ được trả lời. Trong chị, sự cay đắng bắt đầu trào dâng...

Hành trình kiếm tìm hạnh phúc

12h...

Chiếc kim đồng hồ hả hê trùng khít nhau dưới đôi mắt bàng hoàng của chị, như chẳng hề có một lời hẹn ước, chẳng hề có ai héo mòn vì chờ đợi. Chị lặng mình, rồi bất giác, lao ra khỏi quán, trời bỗng đổ mưa như trút. Chị cứ thế, chạy dưới mưa. Nước mưa cùng với nước mắt hòa vào nhau nhạt nhòa, chảy tràn vào tim chị, lạnh buốt...

- Alo, anh à, em sắp lên tàu rồi, chiều nay anh ra ga đón em nhé?

- Ừ, nhưng sao em về sớm thế?

- Xong việc là em về luôn với anh mà! Anh không thích sao?

- Không, ngốc ạ, đợi anh nhé!

Đoàn tàu dừng lại, chị đưa mắt tìm Nam trên sân ga. Anh đang bồng bé Bông đứng vẫy tay ở phía xa. Chị thấy tim mình như tan chảy, như vừa trở về từ một thế giới vô định, chạy ào về phía anh như một đứa trẻ, nước mắt nức nở:

- Về nhà thôi anh, em mệt quá, muốn được ngủ một chút. Chiều nay anh nấu cơm nhé?

Hy An

zalo
Gọi ngay 0928975888